Chợ tình đêm đến đông hơn
Tôi thui thủi cô đơn một mình
Ai sai tôi đến chợ tình
Tan phiên tôi lại tính không trở về.
Hận đời thì trả cho đời
Hận tình biết trả cho ai bây giờ
Người ta để tang , tang có hạn
Tôi đây ôm hận ,hận suốt đời .
Tưởng rằng tình mãi nở hoa
Ngờ đâu tình lại phôi pha giữa dòng
Thuyền đi bỏ kẻ sang sông
Người đi có biết tôi trông chờ người .
Tôi không muốn cho người ta biết được
Tôi đã yêu ai và đau khổ vì ai
Cây không khóc sao lá sâu rơi xuống
Đá không buồn sao đá phủ rêu xanh???
Cũng là người cất bước bỏ rơi a.
Phải chăng a là người có lỗi?
Đã yêu e bằng cả trái tim mình…
Bởi tình yêu không chọn lựa được đâu
Cũng như ai…tôi từng có nỗi đau
Cũng mềm lòng vì những câu họ nói.
Việc nhỏ thôi nhưng là cả tấm lòng,
Khi gió về nép bên cạnh người ấy,
Gió thì thầm ta nhớ ấy biết bao.
Quên nỗi buồn, sự cô độc, kẻ cô đơn
Chợt nhận ra trong giấc ngủ chập chờn
Đời vô vị khi tâm hồn đã chết !
Tại sao hy vọng lại càng mất đi
Tại sao uống rượu ngàn ly
Nhưng lại không thể quên đi một người
Cơn gió kia không phải của riêng tôi.
Đó là của trời xanh và mặt đất.
Chẳng bao giờ có thể thuộc về tôi
Nói hết chờ nhưng dạ vẫn mong
Nói hết thương nhưng vẫn giữ trong lòng
Vẫn in đậm 1 bóng hình ai đấy…
Còn lãng quên là nhớ đến tận cùng
Đôi khi khóc chỉ là buồn một chút
Còn nụ cười là tê tái lòng đau!
Vòng tay này không giữ được tình yêu
Buồn làm sao với nỗi nhớ chắt chiu
Người yêu tôi ngàn đời bên kẻ khác
Ta lang thang trên vỉa hè ký ức.
Nhặt nỗi buồn biết niềm đau có thật.
Và bất chợt ta cảm thấy cô đơn.!
Mưa buồn lắm mắt gió cũng cay cay
Nơi xa lắm có một người đang nhớ
Mong mãi một người khi mưa khóc giờ đây.
———————————————————-
11. Sáng nay ra đứng bên khung cửa
Lặng lẽ nhìn mưa, mưa cứ rơi.
Mưa ơi thôi nhé đừng rơi nữa.
Bởi lẽ hồn tôi ướt lắm rồi !!
Được hóa thân thành kiếp cá trọn đời
Để lặn sâu muôn trùng dưới đáy biển
Trao kỉ niệm sâu thẳm đáy đại dương
Nhưng không thể ngọt ngào như thuở trước.
Bởi chúng mình đã lùi lại 1 bước.
Đã trở về cái thuở chẳng iu thương .
Tim đau như thế đã đủ rồi.
Người đi để lại niềm đau đớn.
Chỉ còn tim đau với mình tôi….
Nỗi cô đơn đã in dấu trong lòng.
Cây bút nhỏ ghi toàn tên người ấy.
Ghi suốt đời và ghi mãi không quên
Chạm vào mắt ai để gửi nổi u sầu
Muốn bay ra nhưng sợ người buồn trách
Nhưng ở lại chỉ khiến người thêm đau..
Nhớ ai nhiều lắm người ơi thấu lòng?
Biết rằng nhớ cũng bằng không
Nhưng sao cứ nhớ cứ mong cứ chờ…
Không cần ai an ủi vỗ về.
Cho nỗi buồn tan như là giọt nước.
Lăn xuống má rồi nhẹ trôi đi…
Một người tôi nhớ một người thôi
Đêm nay,đêm nữa,đêm mai nữa
Tôi nhớ một người không nhớ tôi…
Bắt tôi cười trong nỗi khổ của tôi
Tôi muốn khóc nhưng đời không cho khóc
Miệng mỉm cười trong tim lệ cứ rơi…