Tình nặng, tình sầu, tình vẫn tan
Rượu đắng, rượu cay, rượu vẫn cạn
Người hứa, người thề, người vẫn quên.
Cửa sổ nhà em lá rụng đầy
Anh về bên ngõ bâng khuâng quá
Người cũ đâu rồi cảnh vẫn đây..?
Có kẻ sầu! nhìn gió nghĩ vu vơ
Người vô tâm chẳng hề quay bước lại
Kẻ si tình lặng lẽ đứng trông theo
Gió lướt qua thấy hàng mi ướt ướt
Một dòng sầu trên khóe mắt! Thấy cay cay..
Ngắm trăng để khóc trăng thơ đời mình.
Ngắm trăng thơ, khóc một cuộc tình,
Ngắm tình để khóc một mình dưới trăng.
Miệng vẫn cười nhưng lòng rất cô liêu
Bao cuộc tình cứ đến rồi đi mãi
Chỉ còn tôi lẻ bóng hoàng hôn chiều.
Cứ thay nhau da diết đến cồn cào
Em không phải là người hay say sóng
Mà chiều nay bờ đánh đến nôn nao ..
Tôi ngồi đây cùng nổi buồn hiu quạnh
Lòng chợt lạnh cái lạnh của cô đơn
Gió từng cơn vẫn vờn qua mí mắt
Khẽ lắc đầu để khỏi lệ tuôn rơi.
Tôi ngồi đây cùng nổi buồn hiu quạnh
Lòng chợt lạnh cái lạnh của cô đơn
Gió từng cơn vẫn vờn qua mí mắt
Khẽ lắc đầu để khỏi lệ tuôn rơi.
Trăng hóa tình và gió cũng lặng thinh
Ngó lên trăng như tự trách chính mình
Đêm khuya vắng, sao giờ này chưa ngủ.
Hoa phượng nở đỏ trời em nhung nhớ
Tàng cây xanh ve rộn ràng ngõ nhỏ
Ký ức ùa về rải trong nắng lung linh
Mình sẽ gặp nhau vào mùa thu thay lá
Gom yêu thương em ru lòng qua hạ
Mơ màu lá rơi ở phía cuối con đường
Giấc mơ yêu của một thời nông nổi
Những tháng năm từng ngập ngừng bối rối
Ánh mắt nồng nàn, như biển, như sông…
- Xem những tam su tham kin về tình yêu
Mộng Uyên Ương Hồ Điệp
Gom hết giùm tôi mấy ánh trăng
Còn ở hồn tôi tuổi mong manh
Lá vàng rơi rụng dưới chân chim
Hoa tay mười ngón đan thơ nhớ
Lối viễn vọng chờ rong gót tim
Đôi bờ lấm tấm cánh vô vi
Thu tiếp hồn tôi người hữu hiện
Nhắc lại trăng thề trên cửa si
Để rằm trăng thả bến em xưa
In bóng nhau vờn luân điệu vũ
Ru phím miên tình trong bóng mưa..
Làm thiên đường vắng bóng mấy vần thơ
Người nỡ lòng bỏ tôi lại với mơ
Làm đau nhói con tim như hóa đá.